Bài nổi bật

Đi để trở về…..

Mưa tháng 5, bản ngã của cuộc đời tôi như những hạt mưa kia, cứ rơi xuống rồi lại tan ra vào hư không, Sài Gòn mùa mưa về buồn hắt hiu. em chạy mưa, em vẫn yêu những cơn mưa như thế, em như được hoà tan vào mọi thứ khi những giọt mưa rơi trên đỉnh đầu dần dần lan xuống lờn qua da thịt, nó khiến ình cảm thấy sướng te người. Như những hạt mưa kia đang nhảy múa, ông trời làm vũ điệu của thiên nhiên, khi những cành phượng đỏ rực lửa trong nắng và chúng cũng trở nên vui tươi hơn trong mưa, khi những đoá phượng vàng rụng đầy một góc sân trường ai biết, những càng hoa oska đã nhuộm vàng cả lối đi về ai biết.

Đi để trở về…..

. Em để tâm hôn mình du dương theo gió, em muốn tắm mưa bỏ hết hững suy nghĩ những mệt mỏi xung quanh những ngày hè oi ả nhường chỗ cho những hạt mưa tan. Mưa về em nhớ một nỗi mênh mang nào vô định, em nhớ mẹ đang đi làm liệu có bị ướt không?
chiều về có bị cảm không? Tôi nhớ quê giờ này ngoà
i đóũ đâu hả, đang mùa nắng mà đón mùa hạ vè trên quê tôi những hạt nắng mãnh liệt nhất trreen dải đấ đầu miền trung đầy nắng và gió, miền gió lào cát trắng, mùa sen vè trên tay ai biết, ai hái hương sen phà vào vạt áo ai mọt chiều muộn trên những giọt mồ hôi. Và mùa ơi! em đã về rồi đó ư, mùa về rồi những dải lúa nhuộm vàng cả một cánh đồng trải dài vô tận, tôi chưa bao giờ đếm nó cũng không có khái niệm phải đếm nó. Tôi nhớ lắm những mùa gặ vè trên tay ai nâng niu những hạt thochs vàng nụ cười được mùa của ai ơi sao mà đẹp đến thế.

Đi để trở về…..

– rọng nhà o năm ni được mùa chớ hè
– mô cũng như ai rứa thôi o mi nạ, răng rồi lúa khang dân năm ni nỏ mất mùa mô.
trời ơi! sao mà thương đến thế mẹ nhỉ? mẹ ơi! giữa cái tất bật ấy mẹ có nhớ quê không? nhớ những chiếc xe thồ với bò kéo lúa, những chú trâu thong thả gặm cỏ non chờ mùa gặt gặm những chùm rơm thơm ngọt con vẫn nhớ mùi của rơm. thơm đến lạ người, chúng con chơi trốn tìm vào những dêm hè muộn , vùi mình vào rơm để cái mùi hương ấy lan toả khắp người, và ngủ quên trong sương đêm, trăng lên đỉnh đầu một đêm rằm tháng năm, trăng tròn lắm mẹ ạ, trăng lên ai đi tắm ao sen mẹ nhỉ? nhớ hồ sen bên đình làng nữa nhớ những cây gạo  heỏ rực một vùng quê. con sông bên lỡ bên bồi phù sa về đỏ lòm một vùng kèo dài nên triền, nên bãi, chúng con lớn lên với sự đầy đủ bao bọc và chở che, con yêu điệu ví điệu chèo nặng tình nặng nghĩa, đi xa rồi, mọi thứ đã kịp thay đổi, gia đình mình cũng đi xa cái vùng đất chỉ còn là kỉ niệm một thời thơ bé, con đã có lúc quên đi giữa cái vội vã của sài thành con đã lớn và bắt mình phải bận…..còn gì đâu khi ta mãi là một hoài niệm xa xôi, những hạt mưa rơi xuống mãi không thôi, ta nắm lấy những không bao giờ giữ được

Tác Gỉa: Hoàng Lam – Diễn đọc: Hà Nội

Xem thêm đề xuất

Cafe âm nhạc 12h – Mùa hè

RadioVn.Com – “Đẹp như ánh bình minh bừng lên giữa đêm tối …Đẹp như cánh đồng …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *