RadioVn.Com – Phải chăng chỉ khi ở tận cùng của sự thất vọng người ta mới nhìn ra hạnh phúc nhỏ nhoi của mình, em mong chị cũng thế. Suy nghĩ khác đi và chị cũng sẽ nhận ra cánh cửa khi xưa mở rộng đuổi chị ra đi với đứa con thơ dại chính là cơ hội cho chị thoát được một người chồng không tốt, và em tin cuộc sống của mẹ con chị giờ đã tốt hơn phần nào.
***
Chị xa nhớ của em!
Từ lâu lắm rồi em rất muốn viết một lá thư gửi chị, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu!
Đêm nay, ngồi bên bàn học và vô tình đọc được một thông tin về cuộc thi viết “ Hạnh phúc vẫn đủ chỗ cho ta” em đã nghĩ đến chị, chị ạ!
Người em gái phương xa như em muốn gửi đến chị những lời tâm sự từ đáy lòng mình, rằng cuộc sống luôn công bằng với bất kì ai và rằng nếu ta cho đi thì chắc chắn sẽ nhận lại niềm vui gấp bội chị à.
Mỗi người trong chúng ta đều vô tình hay hữu ý chọn cho mình một hoàn cảnh sống riêng vì thế mà chẳng ai giống ai, nhưng chị biết không duy chỉ có một điều em chắc chắn là chúng ta dù trong hoàn cảnh nào nếu luôn làm việc có trách nhiệm và sống hêt lòng vì mọi người thì tương lai sẽ mỉm cười với chúng ta chị à!
Một lần vấp ngã trong đời của một người con gái không hẳn là một dấu chấm hết của một kiếp người, bởi nếu nhìn lại chị có thấy còn bao nhiêu số phận còn khổ hơn ta nhựng từng ngày từng ngày trôi qua họ vẫn sống, vẫn mỉm cười, không hẳn vì bản thân họ đâu chị ạ, mà chính bởi vì những người xung quanh đang từng ngày từng giờ dõi theo họ và mong họ hạnh phúc.
Vì thế em mong chị yêu của em cũng tìm cho mình được một động lực để vươn lên.
Thêm một ngày sống, thêm một ngày yêu thương
Em đã từng đọc được một câu nói rằng, mỗi chúng ta sinh ra trong cuộc đời này đã là một món quà kì diệu của cuộc sống và chính bởi lý do vậy mà ta sẽ phải sống thật tốt để cảm ơn cuộc đời, cảm ơn cha mẹ dã sinh ra ta và cả những người xung quanh ta nữa chị ạ.
Có một câu chuyện về một người đàn ông thành đạt nhưng chỉ sau một đêm ông ta đã mất trắng công ty vì tin bạn, chỉ vài bữa sau ông cũng nhận được đơn ly hôn từ người vợ xinh đẹp mới cưới mà ông ta cho rằng cô ấy sẽ là người mình yêu thương đến tận cuối đời. Chị biết không, ông ta vô cùng thất vọng và cho rằng sẽ không đặt niềm tin vào bất cứ ai nữa, ông ngồi thu mình trên một con phố nghèo toàn dân lao động và nhìn đời một cách vô định. Nhưng cũng chính lúc ấy, ông ta nhìn lên và thấy một thằng bé dáng vẻ ốm yếu, thằng bé có đôi mắt sáng và bị mất một bên tay phải, theo sau nó là cậu em mới chừng năm tuổi nhưng cũng học anh xách theo một hộp đồ đánh giày, thằng bé nhìn ông và lễ phép hỏi:
-Dạ, chú ơi chú có muốn một đôi giày mới không? Anh em cháu làm đẹp lắm ạ!
Ông ta nhìn cậu bé trìu mến và lắc đầu:
-Cảm ơn cháu, nhưng có lẽ đôi giày mới cũng chẳng cần thiết với chú nữa rồi!
Thằng bé xụ mặt xuống nhưng rồi nụ cười lại trở lại trên môi nó.
-Hình như chú đang đói đúng không? Chú có muốn ăn chút bánh mì không? Cha mẹ cháu khi xưa hay mua bánh mì cho tụi cháu ăn lắm, cháu cũng như chú, khi đói chẳng muốn gì khác ngoài no bụng cả.
Nói xong thằng bé quay sang nhìn cậu em thì đã thấy em mình nhanh chóng chìa một nửa ổ bánh mì ra đưa cho ông ta.
Chú ăn đi! Cháu vẫn còn mà.
Ông ta đưa tay ra và nhận lấy ổ bánh mì từ cậu nhóc em, đôi mắt ông ngấn lệ nhưng như cố gằn giọng để kìm nén xúc động, ông hít một hơi thật dài rồi thở ra nặng nề.
Chưa kịp hỏi han gì về hai cậu nhóc thì ông đã thấy hai anh em chúng đảo bước và ngoái đầu lại vẫy chào ông ta với nụ cười tươi tắn trên môi.
Ông ngồi lặng người, mỉm cười nhìn hai đứa trẻ khuất bóng dần, nước mắt hình như đã làm ướt một phần bánh trên tay nhưng ông đã ăn hết, ông nhìn mẩu bánh mì trên tay và cười nói “ Đúng rồi, hồi bé ta cũng rất thích ăn bánh mì, đã bao lâu rồi nhỉ ?”
Ông nhận ra hình như đã lâu lắm rồi ông không về thăm cha, người đàn ông như ngộ ra bấy lâu nay ông đánh rơi thứ hạnh phúc giản đơn, bình dị mà thiêng liêng nhất đời mình, người cha già đáng thương có lẽ vẫn đang từng ngày mong ông trở về.
Câu chuyện kết thúc với một cái kết thật đẹp chị à, người đàn ông đó đã đón cha mình lên chăm sóc và với tài kinh doanh cộng thêm mối quan hệ ông đã gây dựng lại cơ nghiệp từ đầu. Ông cũng có cho mình hai nười con trai thông minh và thương yêu ông, chính là hai cậu nhóc mồ côi đi đánh giày bữa nọ.
Phải chăng chỉ khi ở tận cùng của sự thất vọng người ta mới nhìn ra hạnh phúc nhỏ nhoi của mình, em mong chị cũng thế. Suy nghĩ khác đi và chị cũng sẽ nhận ra cánh cửa khi xưa mở rộng đuổi chị ra đi với đứa con thơ dại chính là cơ hội cho chị thoát được một người chồng không tốt, và em tin cuộc sống của mẹ con chị giờ đã tốt hơn phần nào.
Em mong một ngày không xa gặp lại sẽ được thấy nụ cười rạng ngời trên môi chị, chị biết không mỗi ngày trôi qua nếu ta nhìn bầu trời xanh kia và tự nhủ “ Thêm một ngày nữa ta được mỉm cười để cố gắng sống tốt rồi” như vậy cuộc sống thật ý nghĩ phải không chị?
Gửi chị những lời chúc tốt đẹp và tình cảm yêu thương nhất – chị gái bán rau mà em có cơ hội nói chuyện trong một chuyến về quê chơi.
Đâu đó trong cuộc đời này có lẽ cũng có người đang tìm một nửa yêu thương, hãy luôn mỉm cười và mở rộng trái tim chị nhé.
Em!
Nguồn: Blogviet.com.vn