Bài nổi bật

Cho tôi ôm cả thành phố vào lòng được không? – Anh Khoa

RadioVn.Com –  Chiều đã dần tắt, tôi vẫn cứ loay hoay trong sự bồn bề của thành phố. Ngày thì nắng, chiều thì mưa, dòng người thì cứ xô bồ, hối hả mặc cho thời tiết có thế nào đi nữa. Người ta nói, sống ở thành phố nhộn nhịp và đông đúc lắm ! Ừ thì “đông đúc” đến nỗi mỗi khi ra ngoài đường tôi đều hẹn hò với một cô gái mang tên “cô đơn”.
       Thành phố có bao nhiêu ngã tư, có bao nhiêu con đường, tôi nhớ nhiều đến nỗi chẳng thể nhớ thêm được nữa, nhưng cũng chẳng thể quên. Có những con đường tôi đi qua mang nỗi nhớ thật đẹp, có góc hẻm nhỏ khuất sau cuộc sống đô thị phồn hoa bị lấp đầy bởi những giọt mồ hôi và nước mắt của người túng quẩn, có những “kho vàng” chứa đựng những niềm vui bé nhỏ, có những tách cà phê “màu hồng” ngọt như kẹo dâu, có những ánh đèn đêm chứa cả niềm tủi nhục và sự mất mát to lớn, có dòng sông thời gian cứ chảy và chảy đến vô tận…
…Thành phố của tôi có gì ?
       Kẻ lang thang vẫn cứ lang thang khắp nơi này đến nơi khác, vẫn cứ cúi đầu trước sức mạnh của một thứ đáng sợ – cô đơn ! Cô đơn thì là một mình, cô đơn thì là tự đấu tranh với mọi chuyện dù nhỏ nhặt nhất, cô đơn là khi có ai đó bên cạnh, cũng chẳng thể sẽ chia, là tự lo lắng bản thân, là tự dậy sớm, là… không vấn vương ai nữa. Kẻ cô đơn lâu ngày không còn đủ sức để gánh vác mọi thứ, thành ra kẻ ấy muốn ôm một thứ gì đó:


       Cho tôi ôm con đường vào lòng được không ? Để tôi yêu thêm cuộc sống bộn bề, yêu thêm những con người thiếu đi sự yêu thương. Để tôi được lang thang đây đó, vứt đi những bon chen hối hả. Để tôi thấy được sự bất công của cuộc đời hiện diện trên con đường nơi tôi đã đi qua.
       Cho tôi ôm em vào lòng được không, người tương tư ? Để tôi có thêm sức mạnh chống chọi với nỗi cô đơn. Để tôi được gần em thêm vài phút nữa. Để tôi trải qua một lần cảm giác yêu đương. Để tôi được quan tâm em hơn chính bản thân mình.
       Cho tôi ôm cả thành phố vào lòng được không ? Để tôi ôm luôn cả những nỗi buồn nhỏ nhặt nhất. Để tôi ôm những tháng ngày vội vã, những chiều lang thang. Để tôi ôm và giữ đó nỗi cô đơn của riêng mình…

Cho tôi ôm cả thành phố vào lòng được không ?

 
Tác giả:  Anh Khoa
Diễn giả: Nho Xenh

Xem thêm đề xuất

Cafe âm nhạc 12h – Mùa hè

RadioVn.Com – “Đẹp như ánh bình minh bừng lên giữa đêm tối …Đẹp như cánh đồng …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *