RadioVn.Com – Cú ngã định mệnh
Tôi cao 1m57,da trắng,ko mập,ko ốm.Ko xấu cũng ko đẹp.Mắt một mí,răng khểnh,nhìn tổng quát thì tạm gọi là dễ thương.
Vô cùng bướng bỉnh,ương ngạnh,khó bảo theo cách nhận xét của bố mẹ tôi.
Cũng ko biết có nên tự khen mình là thông minh học giỏi ko nữa nhưng 9 năm liền là học sinh giỏi, thi đậu trường tỉnh với số điểm tương đối cao, 3 năm phổ thông thì học sinh khá nhưng phải gạch chân, in nghiêng, tô đậm rằng tôi là con người ” Cực Kì Nhác Học”.
Mấy năm cấp 2 thì giả ốm, giả đau để được nghĩ học, hiếm khi nào học bài, soạn bài,toàn nhờ bạn bè soạn hộ và chép bài hộ.Còn lúc kiểm tra bài cũ thì lôi vỡ để dưới hộc bàn liếc lên liếc xuống, nhẩm đc chữ nào thì lên đọc chữ nấy.
Lên cấp ba, trường xa nhà,ở trọ,ko ai quản,được thế nên cứ nghĩ riết.
Đến nỗi cô giáo chủ nhiệm phải mời phụ huynh nhiều lần.
Tôi thề là ngay cả tôi cũng ko hiểu nỗi sao dù nhác học nhưng kết quả học tập của tôi vẫn ko quá tệ so với bạn bè.
Tôi ghét môn Sinh và Hóa. Tôi giỏi Văn và Ngoại Ngữ. Cực kì thích học tiếng Anh.
Ba mẹ tôi đều làm kinh doanh,dưới tôi là đứa em trai nhỏ hơn 8 tuổi.
Giới thiệu sơ sơ qua như vậy để mọi người biết……..
Thực hiện: Vũ Quỳnh Trang