Bài nổi bật

Đầu tiên & Cuối cùng

RadioVn.Com – Đôi khi khoảnh khắc sau cuối không phải là thời điểm làm biến mất sự tồn tại của một điều gì đó. Mà nó là giây phút ta để biết rằng không thể đánh mất những điều quan trọng nhất của cuộc đời.
 
***

Có những cái đầu tiên đã trở thành cái vĩnh viễn không thể thay thế.
Có những cái sau cùng trở thành thứ ta buộc lòng phải chấp nhận chỉ để lấp vào những chỗ còn thiếu trong vô vàn mảnh ghép đã gần như đầy đủ, hoàn chỉnh của cuộc sống.
Thường thì chúng ta cho rằng điều đầu tiên xảy đến luôn để lại ấn tượng khó phai nhất. Luôn đặc biệt hơn rất nhiều so với những lần thứ hai, ba hay bất kì cơ số nào lớn hơn một
Nhưng điều cuối cùng mà ta đón nhận lại đẹp đẽ nhất, viên mãn nhất. Trong vài trường hợp lại khiến ta tuyệt vọng nhất.
Vì sao vậy?
Nếu là lần đầu tiên. Mọi thứ đều tươi mới. Tất cả ngũ quan của chúng ta bị cô nàng “cảm xúc” chi phối sau khi tai đã nghe, mắt đã thấy, mũi đã ngửi. Nó chủ động tiếp nhận sự vật, sự việc từ bên ngoài mà không bị tư duy lấn át nhiều.
 

Lần đầu tiên & Cuối cùng

Bạn còn nhớ lần đầu tiên khi ăn một quả trứng cá không? Với trẻ con hồi đó. Vị ngòn ngọt, thanh thanh ấy luôn làm cho đứa nào cũng mê mẩn lạ kì. Đến nỗi khi mới tới mùa trứng cá, đứa nào cũng trèo lên cây hái cho được vài quả dù đang non lắm. Một thời gian sau hương vị của nó không còn xa lạ gì với ta nữa, bọn trẻ ngày đó giờ chẳng thiết leo trèo từ cành này sang cành khác như xưa. Đơn giản là vì ngày nay đi tới đường nào hẻm nào cũng xuất hiện cây trứng cá…người ta quét đi còn chưa hết. Bạn cũng đã lớn để đủ nhận thức rằng ăn cái đó cũng chẳng bổ béo gì, chỉ thêm khát nước mà thôi.
Bạn có nhớ lần đầu tiên ánh mắt của cô gái – mối tình đầu trong suốt quãng đời học sinh – chạm vào trái tim chưa từng thổn thức của bạn không? Bạn có nhớ những tin nhắn đầu tiên rung lên khi mới biết sử dụng điện thoại chứ? Có thể rồi một ngày cô gái ấy sẽ làm cho bạn phải đau khổ. Có thể một ngày việc nhắn tin thâu đêm suốt sáng với bạn sẽ trở thành một điều hết sức bình thường và không có gì đáng nói.
Nhưng có chắc bạn sẽ tìm lại được cảm giác đầu tiên khi có người đến gõ cửa tâm hồn mình vào buổi chiều hôm đó lần nữa? Hay thay vì đó là ánh mắt hoài nghi với mối tình thứ hai, thứ ba. Có chắc bạn sẽ ngồi cả tiếng đồng hồ để tìm cách type tin nhắn hoặc gửi icon với những sự tò mò, thú vị? Hay bạn bỏ quên hòm message cả ngày ở nhà mà không thèm đọc, có cầm điện thoại lên thì cũng đinh ninh: “À, của tổng đài ấy mà”
Tất nhiên sẽ có những cảm xúc mới mẻ mà bạn tìm thấy được khác hoàn toàn với lần đầu tiên đã từng trải qua. Chỉ khác ở chỗ cách đón nhận của bạn như thế nào mà thôi…
 
***

Nếu là lần cuối cùng. Mọi thứ gần như được bạn chọn lựa kĩ càng, chỉn chu, chí ít là chấp nhận nó xảy và điều đó không khiến bạn hối hận hoặc sẽ không đau đáu suy nghĩ thêm lần nào nữa. Có thể là cảm giác hài lòng. Cũng có thể là cảm giác buông xuôi…Cuộc sống luôn cho ta lựa chọn. Chúng ta có quyền bước tiếp với khởi đầu mới hoặc dừng lại bằng một kết thúc được dự báo trước.
Hai vợ chồng nhà nọ đưa nhau ra tòa đòi li hôn. Tòa đồng ý và ngày mai cả hai sẽ có những cuộc sống riêng với số tài sản được chia đôi cho mỗi người một nửa. Trong bữa cơm tối cuối cùng nhau. Cả hai đều về nhà từ rất sớm sau khi tan ca. Đó cũng là lần cuối họ dùng bữa cùng nhau cho nên không ai có ý thức lảng tránh, cố ý về trễ hay cãi vã ầm ĩ như thường ngày.
Anh ngồi vào bàn ăn sau khi chị đã nấu xong những món ăn được bày biện trên bàn. Tất cả có 8 món. Chưa bao giờ chị nấu nhiều như thế. Anh ngạc nhiên lắm, nhưng cũng không nói gì. Lẳng lặng gắp miếng cá thứ nhất cho vào bát. Nhưng vị của nó thật khó ăn. Quá mặn và cũng quá cay. Hình như chị quên rằng anh bị đau thận từ 4 năm trước. Anh chan thêm một muỗng canh. Lần này vị mặn của nó cũng không khác món cá là bao. Anh buông đũa trước cái nhìn của vợ mình.
 

Lần đầu tiên & Cuối cùng

Hình như đã quá lâu anh không về nhà. Cô đã không còn nhớ được khẩu vị của chồng mình nữa hay sao? Anh cúi đầu, đưa tay lên miệng che tiếng thở dài. Ngày xưa lúc nào cô cũng chỉ nấu vài món thôi, nhưng đã cho vào miệng rồi thì khó mà cưỡng lại. Giống như lúc mới yêu, cô dịu dàng và ngọt ngào như những món ăn lúc nào cũng được bỏ thêm một ít đường mà trước kia anh từng ăn vậy. Cổ họng anh giờ không còn vị mặn của thức ăn nữa. Đắng nghét.
Không phải là cô cố ý cho quá nhiều muối. Nếu có thanh minh vào bây giờ thì chắc chắn cô sẽ nói thế. Nhưng cái lí trí kia đã đè nén bầu cảm xúc vỡ vụn kia không cho phép cô được nói. Thực ra trong lúc nấu cô đã vô tình bỏ hai muỗng muối thay vì một muỗng như đã đinh ninh trong đầu. Thay vì một chút ớt làm nồng nàn thêm món ăn thì cô lại lỡ tay đổ vào cả nửa lọ ớt. Kể từ khi ở một mình nơi căn nhà rộng rãi này trong khoảng thời gian anh đi công tác.Cô chưa bao giờ chuyên tâm vào việc bếp núc như trước. Chế biến rất nhiều nhưng chẳng có món nào ăn được.
Trong thâm tâm, cô tự trách mình đã không nấu được thứ gì ra hồn cho người “chồng cũ” đang ngồi phía đối diện xem như gửi lại lí do mà anh muốn cưới cô lúc ban đầu. Tiêu chuẩn về một người vợ của anh là phải giỏi nữ công gia chánh.
Nhưng cô quá yếu đuối. Nước mắt cô đã lăn dài trên má và từ từ cuốn theo dòng xúc cảm vỡ vụn ấy. Anh cũng khóc.Trong những giây phút giằng xé, không phải người đàn ông lúc nào cũng chỉ biết chửi mắng vợ mình. Người đàn ông cứng cỏi như anh cũng rơi lệ trong hoàn cảnh mà bao nhiêu dằn vặt, bao nhiêu nỗi niềm đổ ập trong giây phút cuối ấy…
“Hay là mình làm lại nhé, được không em!”

Đôi khi khoảnh khắc sau cuối không phải là thời điểm làm biến mất sự tồn tại của một điều gì đó. Mà nó là giây phút ta để biết rằng không thể đánh mất những điều quan trọng nhất của cuộc đời.

Những thứ xuất hiện đầu tiên và cuối cùng trong cuộc đời bạn chắc chắn không thể hoán đổi cho nhau. Nhưng để nói khoảnh khắc đầu tiên hay cuối cùng, khoảnh khắc nào là đẹp nhất thì chính bạn phải tự đi tìm câu trả lời…
Đừng hỏi tôi vì sao…
Tôi chỉ biết nói với bạn rằng, hãy sống trọn vẹn với những điều gì đã đến lần đầu tiên trong cuộc đời của mình. Và hãy trân trọng những thứ cuối cùng đã đi qua trong đời và không thể xuất hiện thêm lần nào nữa.
© Đại Lĩnh – Diễn đọc: Ngọc Ánh

Xem thêm đề xuất

Cafe âm nhạc 12h – Mùa hè

RadioVn.Com – “Đẹp như ánh bình minh bừng lên giữa đêm tối …Đẹp như cánh đồng …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *