Bài nổi bật

Kinh Cầu Hồn Cho Ai – James Hadley Chase

Tiểu thuyết trinh thám – Kinh Cầu Hồn Cho Ai
Ở thành phố Crainville là đã biết làm sao rồi. Một mùi hôi lạ lùng phảng phất qua cánh cửa chiếc Packard hạ xuống. Đằng xa, mấy ống khói của nhà máy đúc tuôn ra những luồng khói xám đen ngày qua ngày bao phủ một màu vàng nhớp nhúa ở khắp nơi.
Thành phố này có một tính cách buông thả tồi bại không làm tôi thích tí nào. Anh chàng cớm đầu tiên tôi gặp râu tóc bờm xờm còn bộ đồng phục lại thiếu mất hai cái nút. Gã thứ hai đang điều khiển lưu thông mà bên mép ngậm khít rịt một điếu thuốc.
Lề đường đầy giấy, dầu mỡ và mọi thứ dơ bẩn, người đi chen chúc. Nơi góc phố nào cũng tụ tập hàng đống người. Người đọc báo, kẻ chồm qua vai coi cọp. Các bà thì len lỏi có dáng như bận rộn lắm. Cửa hàng hình như trống trơn, đến cả ông chủ quán nước cũng đứng ngoài cửa ngó ra. Crainville căng ra như một cái lò xo có một vẻ gì bứt rứt khích động không kìm hãm được.
Tôi dừng xe trước một tiệm tạp hóa gọi dây nói cho Lewes Wolt cho biết là tôi đã tới đây.
– Được rồi, anh tới ngay đi.
Ông có vẻ như là một mẫu người không chịu để ai dắt dẫn, giọng cứng rắn và nóng nảy.
– Anh lái xe thẳng tới rồi gặp ngã tư có đèn tín hiệu đầu tiên thì anh quẹo phải. Chỉ khoảng một dặm đường thôi.
Tôi nói tôi sẽ đến rồi ra khỏi tiệm.
Tôi không lưu ý đến một nhóm đứng đường vây quanh nhưng khi tôi vẹt đường đi thì có tiếng nói: “Nó đấy, lão thám tử ở New York đấy”.
Tôi liếc mắt nhìn ra sau nhưng vẫn bước tới. Nhóm người này có vẻ giận dữ, thuộc vào hạng ma cà bông, mặt mày xám ngoét, dáng người mệt mỏi. Một gã yết hầu lộ to, lên tiếng:
– Này, nếu mày có cần lời khuyên nhủ tốt đẹp thì hãy xéo khỏi nơi này đi.
Những kẻ khác lên tiếng hầm hè, tiến sát lại như muốn làm dữ. Tôi mở nhanh cánh cửa xe, ngồi vào tay lái.
Gã có yết hầu to chuồi cả cái mồm to tướng đầy râu ria qua cửa kính nói với giọng đầy đờm dãi trong cổ họng:
– Xéo đi! Đồ nhơ bẩn. Ở đây không ai cần cái thứ như mày đâu.
Tôi mở máy thật lẹ và nói “được rồi” mà muốn tống một cái vào mõm hắn, rồi nhấn mạnh ga. Qua kính chiếu hậu tôi còn thấy họ đứng nhìn tôi đăm đăm, không nói một lời.
Chân tay tôi ngứa ngáy vì chuyện vừa xảy ra, nhưng tôi đến cái xó này đâu phải để đánh nhau với bọn du côn.
Nhà của Wolf thật không khó tìm. Nó to lớn đến mức muốn làm nổ tung mắt anh ra. Ít ra cũng có đến cả nửa mẫu đất trồng cỏ dài từ ngoài lộ đến tường bao. Đường đến cổng thật rộng rãi, có trồng hoa hai bên. Tôi đậu xe trên lề rồi đi bộ đến cổng, nhấn chuông…
Tác giả: James Hadley Chase – Giọng đọc: Lê Duyên
Nguồn: LeDuyen Channel

Xem thêm đề xuất

Mật Mã Tây Tạng – Quyển 3

RadioVn.Com – Giáo sư Phương Tân hét lên mấy tiếng vào miệng hố, không nghe thấy …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *